– Thôi Vân ơi, ở đây đông người lại sáng có tối như trong kia đâu, bỏ tay ra đi
– Yên tâm đi mà ngồi ở trên thuyền như thế này thì bố ai biết tay tôi để ở đâu mà nhìn, không sao đâu, đến cái đền cuối cùng thì bỏ tay ra cũng được
Tôi đành mặc kệ bọn họ như vậy mà chú tâm đến cảnh vật xung quanh, đang thích thú thì Thái cho một câu
– Trưa nay về nhà trọ chúng mình làm chuyện đó nhé Vân nhé, tôi là tôi muốn lắm rồi đấy
– Được thôi thích thì chiều nhưng kiểu này thì chắc cũng chỉ được dăm ba phút là cùng thôi chứ gì
– Hơi bị nhầm rồi đấy, trưa nay về phòng ba đứa tôi cho bà biết tay
– Này không chơi hội đồng đâu đấy nhé, làm như thế là không được nghe chưa, nếu có chỉ một người một, tôi chấp hết
– Nhất chí thôi, chỉ sợ lúc đó lại kêu “Ối em rát lồn quá, các anh rút ra đi “ lúc đó thì còn lâu
Bọ họ vừa cãi nhau được mấy câu thì đã đến cái động thứ hai, động này ngắn hơn so với động kia lên chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã đi qua, tuy nhiên Thái cũng đã khá nhanh luồn tay vào trong quần của Vân mà xoa nhè nhẹ lấy cái mu Lồn. Không lâu sau Thái cười lên một tràng rất là đê tiện
– Mới sờ có một tí mà đã chảy nước ướt hết cả tay người ta lên rồi đây này, khiếp dâm thế không biết, nước còn nhiều hơn cả cái Quỳnh nữa
– Nhiều nước cũng kêu ít nước cũng kêu, thế thì ông muốn như thế nào đây, trưa nay về đến nhà trọ cho biết thế nào là lễ độ
Chúng tôi chỉ cười trước những câu đối nhau của hai người bọn họ, chẳng mấy chốc đã đi hết ba cái động. Chúng tôi đến cái đền thờ sau cùng thắp hương rồi xem cảnh vật, chụp ảnh ở đó rồi quay lại, Mọi chuyện lại tiếp tục như lúc đi, nhưng lần này là Nam chứ không phải là Thái
Sau khi về đến nơi, chúng tôi dạo quanh mua mấy thứ đồ lưu liệm mang về, đang mua thì Quỳnh, Nhung và Huyền chạy đến, vừa đến nơi Quỳnh đã vênh mặt lên hỏi
– Này mấy ông tướng, sao lúc nãy lấy một thuyền đi mà không rủ bọn tôi hả, lần sau thì đừng có trách đấy nhé
– Không phải bọn tôi không muốn rủ mà thuyền không trở được như vậy thì biết làm như thế nào
hay khi về nhà kiếm chỗ nào có thuyền bọn tôi rủ
– Lúc về thì ai thèm nữa, mà lúc nãy các ông làm gì cái Vân để nó hét ầm lên như vậy hả, chắc lại dở trò dâm ô ra chứ gì
– Ai thèm, thử hỏi cái Vân xem ai dâm ô ai, chỉ được cái vẽ chuyện lung tung
Chúng tôi không cãi nhau nữa mà đi mua sắm, mấy thứ ở đây tuy làm thủ công nhưng rất đẹp, mỗi đứa chúng tôi đều vác một bao to về. Mua bán một lúc thì cũng đến trưa, chúng tôi lại đi về Thị xã để ăn cơm. Những món chế biến từ dê ở đây vô cùng ngon miệng, chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện lại chúc tụng vui vẻ. Tôi hứng chí trêu mấy đứa trong nhón chúng tôi
– Ăn cái này về trưa với tối nay dê phải biết, nhất là mấy bà kia, ăn nhiều như thế còn gì.
Huyền thấy tôi nói như vậy thì vênh mặt lên cãi lại
– Có mà bọn ông dê thì có, làm gì có chuyện chúng tôi dê, ăn cái này chỉ ngấm vào máu các ông thôi còn bọn tôi thì miễn dịch với mấy thứ này
Nam đang uống bia cũng vội đặt cốc xuống nói
– Ai mà biết được đây, mà cái này cho vào mồm thì nam hay nữ thì cũng giống nhau cả thôi, không khác nhau là mấy đâu, tí nữa về nhà trọ kiểm chứng là biết ngay thôi mà
Cả bọn cười phá nên còn riêng mấy đứa con gái thì đỏ hết cả mặt mũi lại. Chúng tôi ăn uống xong thì cũng đã quá trưa, chẳng còn thời gian mà nghỉ ngơi nữa, chúng tôi lại lên xe đi xuống Tam cốc, lúc sáng chui vào hang có nước giờ thì laị chui vào hang trên núi, vì vậy khá mệt. Tuy nhiên được ăn uống no say và cũng chợp mắt được một chút khi xe chạy lên ai cũng lấy lại được tinh thần. Chúng tôi như thường lệ là đi chung với nhau lần này thì đủ cả bốn nam bốn nữ. Nam là hăng hái đi đầu nhất, vừa đi vừa quay lại nói
– Này tí nữa anh em mình trèo lên tận đỉnh núi xem như thế nào nhé, trưa thế này mà lên trên đó chắc mát lắm đấy
Quỳnh vừa nhìn lên đỉnh núi đã kêu lên
– Eo ơi, lên tận đấy cơ á, cao lắm tôi không lên đến đấy đâu, mọi người muốn trèo thì cứ lên đấy mà trèo nhé, tôi ở dưới này cũng được
– Yên tâm đi không cao lắm đâu, có việc gì chúng tôi sẽ giúp được chưa nào
Nhung, Huyền, Vân cũng dộng viên Quỳnh
– Không sao đâu, bọn tôi cũng sợ độ cao mà còn trèo được nữa là bà, cố gắng lên là sẽ vượt qua thôi mà
Quỳnh có vững tâm lại đôi chút nhưng vẫn còn sợ sệt lắm, tuy nhiên được bọn tôi giúp đỡ lên cũng không đến nỗi nào. Chúng tôi đi vào trong mấy đền chùa thắp hương phúng viếng xong rồi ra leo núi, tuy núi ở đây cao nhưng cũng dễ trèo, chứ không như mấy núi khác, chẳng mấy chốc mà chúng tôi đã lên trên đỉnh. Ở đây ó thể quan sát khắp một vùng ruộng đồng rộng lớn, Quỳnh thì vẫn cảm thấy sợ lên bám chặt vào mấy người chúng tôi, Thái thấy như vậy thì trêu Quỳnh
– Thôi tí nữa xuống môt mình nhé Quỳnh nhé, đã leo lên được thì cũng xuống được đấy, yên tâm đi, leo xuống còn dễ hơn cả leo lên nữa mà
– Này ông dọa tôi đấy à, tí nữa giúp tôi xuống, tôi không chịu được đâu, nghe chưa, muốn gì tôi cũng chịu mà
– Này thật không đấy, muốn gì cũng chịu hả, thế tôi muốn khoản ấy thì sao, bà có chịu không